Tiểu Bạch Thụ Phiến Kí

Chương 17.




Ta ngủ, ta ngủ, ta cố gắng ngủ, nhưng mà…… nhưng mà….. vì sao ta lại không ngủ được!!! Sau khi ta vào Tề phủ, thật vất vả mới có được cơ hội ngủ một giấc thỏa thuê, ta hạ quyết tâm muốn ngủ đến khi mặt trời lên cao, mới từ giường lớn thoải mái bò dậy đi ăn cơm.

Nhưng mà ông bà ta thường có câu “thiên bất toại nhân nguyện”, >__

Bình luận không được tính để tăng cấp độ. Tài khoản không bình luận được là do: avatar nhạy cảm, spam link.
Mời bạn thảo luận, vui lòng không spam, share link kiếm tiền, thiếu lành mạnh,... để tránh bị khóa tài khoản
Xem thêm bình luận