Anh giật mình.
- Không sao. Mặt anh buồn buồn.
- Anh phải làm bạn trai c*̉a em.
Mặt anh tươi vui trở lại, kéo cô lại hôn cô sâu.
Cô đánh vào tay anh.
- Nụ hôn đầu, thế là đi rồi.
- Hí hí.
- Em đau.
- Anh quên, vào kí túc xá anh bôi thuốc cho.
- Nhưng. Cô chỉ xuống đôi chân trần c*̉a mình.
Anh lập tức bế cô lên phòng trong hàng trăm ánh mắt ghen tị.
Anh bế cô vào phòng, may chẳng có ai trong đấy cả, anh đến chỗ hộp y tế lấy thuốc cho cô, chậm chậm sát trùng vết thương cho cô.
- Có đau không.
Cô không nói cứ mải mê nghịch nghịch tóc c*̉a anh.
Cô cứ tí tí lại giật nhe tóc anh một cái, vừa giựt vừa lẩm bẩm
- Dám mắng em, dám đánh em, dám không nghe em, dám đuổi em đi, dám....
Anh hôn cô một cái.
- Anh biết lỗi rồi, đừng giận nữa.
Chap này hơi ít nha, vì chap này mình tặng kèm c*̉a chap trước. Iu mọi người nhìu.