“Wen, ông bảo em tối nay đi dự tiệc với ông kìa. Ăn mặc đẹp vào.” - Gin nhắn tin cho nó - “Đi với ông đừng có quậy đó.”
“Làm gì? Anh có đi không???? Bình thường anh luôn là người đi tiếp khách với ông mà.”
“Không. Anh c*̃ng chẳng biết nữa.”
“Mấy giờ????”
“Ông bảo ra về phải về nhà ngay mới kịp.”
- Hazz... - Nó khẽ thở dài rồi cất điện thoại lại - Hôm nay tớ phải về, ông bảo thế. Các cậu cứ đi chơi đi.....
- Sao vậy????
- Không biết..... - Nó úp mặt xuồng bàn ngủ
-----------
7h tối
Nhà hàng
Nó c*̀ng ông Phong bước vào.Hôm nay nó thật lỗng lẫy trong bộ váy xòe c*́p ngực khoe tấm lưng trần trắng muốt.
- Chào bác.... - Một người đàn ông cỡ 40 đứng dậy chào ông Phong
- Chào cậu, Lâm tổng.... Đây là cháu gái tôi.
- Chào bác. - Nó lễ phép c*́i chào
- Con bé xinh thật.... Đây là con trai c*̉a cháu, Lâm Việt Minh.
- Cháu chào ông. - Một người con trai mặc vest đen lịch lãm đứng sau c*́i chào
- Cháu năm nay bao nhiêu?????
- Dạ 20. Cháu vừa tốt nghiệp xong Harvard và về công ty bố được hơn nửa năm ạ.
- Gi ỏi thật.
“Đi xem mắt.:(((((“ Nó gửi tin nhắn đến cho cả nhóm
- Cháu năm nay bao nhiêu rồi????
- Wen.... Hỏi cháu kìa.... - Ông Phong nhắc khéo
- Dạ.... 17.... - Nó cố tình không ngước mặt khỏi điện thoại mà trả lời
- Wen.... - Ông Phong nhíu mày bực bôi
- Cháu ra ngoài một lát.... - Nó mỉm cười c*́i chào, một nụ cười khó hiểu.
.....
- Đợi anh lâu chưa????? - Hắn chạy xe đến trước mặt nó - Em mặc thế cho ai coi vậy hả?????
- Xì..... - Nó hất mũi
- Choàng áo khoác vào đi.....
- Hì....
- Thùy Trâm.... Em đâu rồi???? - Việt Minh bước ra khỏi cửa tìm nó - Ông bảo em vào kìa..... Em....
Ngay trước mắt Việt Minh lúc này là cảnh nó và hắn hôn nhau thắm thiết. Tay hắn ôm chặt eo nó.
- Em.... - Việt Minh đứng trước cửa nhà hàng hồi lâu, đến khi hắn buông nó ra và quay đầu nhìn lại.
- Người ta nhìn kìa.... - Hắn khẽ nói vào tai nó
- Anh đợi em một chút.... - Nó mỉm cười nói với hắn rồi bước lại
- Anh thấy rồi chứ????? Tôi đã có người yêu, nên đính ước này tôi không chấp nhận..... Xin lỗi anh..... - Nó quay người bước đi - Anh đã 20 tuổi, tôi chắc anh c*̃ng đã có một người trong tim mình.... Đừng vì chuyện này mà bỏ rơi người mình yêu.....
- Cô không hiểu được đâu.... Người tôi yêu..... Không thể kết hôn được..... - Việt Minh c*́i đầu - Phương Nghi.....
Xa xa, một cô gái đang bất lực đứng khóc
- Anh Minh, tha lỗi cho em..... - Phương Nghi mím môi - Chúng ta không thể ở bên nhau được.....
.......
- CHÁU.... THẬT LÀ XẤU HỔ..... - Ông Phong giận dữ - MẤT MẶT QUÁ ĐI.....
- Ba đừng nóng, kẻo bệnh.... - Bạc Diệp vỗ vai - Wendy, xin lỗi ông đi con.....
- Tại sao vậy ông????? Cháu biết cháu cố tình nhưng cháu yêu Win có gì sai??????
- Ông..... Không nói với cháu nữa.... Ông quyết định rồi.... Chủ nhật này sẽ cho cháu đính hon với Việt Minh, năm sau, khi cháu tròn 18 sẽ kết hôn....
- CON KHÔNG ĐỒNG Ý!!!!!!!!! - Nó gắt lên rồi bỏ đi
- Có cần thiết phải vậy không hả ngoại????? - Cin thở dài - Con bé còn nhỏ mà......
- Ông đã quyết thì các con đừng cản nữa.... - Bác Diệp thở dài - Lên phòng đi......
---------------
- Tại sao vậy??????? - Nó bực bội khi mới 6h sáng thì nhà nó đã tấp nập người vào - Tôi không đồng ý đám cưới này. Cac người về đi.
- Chúng tôi chỉ làm theo lệnh thôi ạ..... - Nhân viên công ty Đại Phong chuyên ngành thời trang mở va li lấy những bộ váy đã được chuẩn bị sẵn cho nó
- Tiểu thư không thể bỏ trốn được đâu.....
- Tại sao không?????? - Nó hậm hực nhảy từ tầng hai xuống theo đường ban công
- Cô đừng trách sao chúng tôi làm đau cô, tiểu thư.... - Hai mươi người bảo vệ chạy đến bao vây nó
- Từng này thôi à, làm khó tôi được sao????? - Nó cắn răng tiêu diệt từng tên rồi nhảy qua hàng rào nhà nó
.....
- Wen.... - Sam đỗ xe đứng đợi nó - Vào đây.....
- Vâng....
- Lái đi anh..... - Sam nói với tài xế
- Cảm ơn chị.....
- Không cần cảm ơn đâu em à...... - Sam từ từ sửa sang lại một chút cho nó
- Đi đâu vậy chị????? - Thánh đường hiện ra làm nó giật mình
- Đến dự lễ cưới của em. - Sam mở cửa xe
- Chị..... Sao chị lại làm vậy??????
- Xin lỗi em.... - Ông Phong gọi người kéo nó vào lễ đường. Nó quay lại nhìn Sam..... Sam chỉ lặng lẽ cúi đầu - Mong em hãy hiểu cho chị......