Con Kiến Hôi

Chương 27.




Ta hoảng hốt khi cảm nhận được có một dòng nước ấm xóa tan mọi đau đớn.

Là thần của ta ban phát lòng tốt.

Nàng ấy đến để cứu ta.

Ý thức của ta đã trở lại, trước mắt hình như là ngôi đền đổ nát nơi mà ta và thần linh lần đầu gặp mặt.

Ta nói với thần linh như vậy.

Thần linh hình như không nhớ gì.

Bình luận không được tính để tăng cấp độ. Tài khoản không bình luận được là do: avatar nhạy cảm, spam link.
Mời bạn thảo luận, vui lòng không spam, share link kiếm tiền, thiếu lành mạnh,... để tránh bị khóa tài khoản
Xem thêm bình luận