Không kiềm hãm được liền đo thử n*m c*n còn đang hơi nhuyễn của anh. “Nha ~ bán cương đã có ~~ XX cm, nếu là hoàn toàn đứng lên ~~~ ha hả ~~ ” Đang cực kỳ thỏa mãn đối với kích thước cấp hoàng kim của anh, bàn tay nhỏ bé của Lâm Tiểu Sách bắt đầu chuyển động tại phân thân.
Thân thể của Trần Nghệ Phong vốn dĩ đang khô nóng lại phải chịu trêu chọc như vậy, côn th*t càng thêm đứng thẳng lên. Mắt thấy d*c v*ng đang cương lên ở trước mắt mình, trong lòng Tiểu Sách thật vui vẻ nha, theo trực giác càng cố sức x** n*n. côn th*t thô to theo động tác của Lâm Tiểu Sách mà liên tiếp gật đầu, mà gân xanh ở mặt trên của côn th*t khiến hai tay của Tiểu Sách trải nghiệm qua xúc cảm gồ ghề, nhẹ nhàng bộ lộng theo gân xanh.
"A ~~~ thật ~~ thoải mái ~~ lại dùng lực ~~ một chút ~~ đúng ~~ nhanh ~~ nhanh lên ~~ " Trần Nghệ Phong chỉ biết là d*c v*ng dưới thân mình đang được chăm sóc rất tốt, thế là càng nâng cao h* th*n lên một chút để vừa tầm với tay của Lâm Tiểu Sách.
Mắt thấy cự thú ở trước mặt mình đang giương cao lên, trong lòng Lâm Tiểu Sách cảm thấy có chút sợ hãi, "Nếu như để cho vật này tiến vào chỗ đó của mình, có thể nào sẽ hỏng mất luôn không??" Tuy nghĩ vậy dưới đáy lòng nhưng rất nhanh cậu đã bị chinh phục bởi ngọc bổng đang nhả ra chất lỏng ở phía trên kia.
Từ trong ngăn kéo lấy ra trơn tề đã được cất kỹ nhiều năm nay, Lâm Tiểu Sách cẩn thận an ủi d*c v*ng ở bụng dưới của mình. Đổ trơn tề l*n đ*nh của nó, sau đó dùng hai tay xoa đều lên cả phần rễ của d*c v*ng, phân thân trơn trượt bởi vì bị rung động nên nhiều lần nhảy ra khỏi tay của Tiểu Sách, khiến cho h* th*n của Tiểu Sách cũng ẩm ướt thành một mảnh.
Trần Nghệ Phong hơi mở hai mắt dường như thấy được Tiểu Sách đang tự chà xát vào d*c v*ng của mình, khóe miệng anh lộ ra một nụ cười "Xem ra chỉ có thể cùng Tiểu Sách làm ở trong mộng thôi nha ~~ "
Thấy bộ dáng mỉm cười của Trần Nghệ Phong, hoa hành xinh xắn của Lâm Tiểu Sách cũng đã ngẩng đầu lên, dường như cậu cảm thấy chơi thật vui mà cầm lấy phân thân của hai người chà xát cùng một chỗ "A ~~ Phong ~~ thật thoải mai ~~ ân ~~ Phong ~~ to quá nha ~~ a ~~ " Được cự thú ma sát ở phía ngoài, ngọc chi của Lâm Tiểu Sách cũng cao hứng đến mức nhả ra nước bọt.
"Ân ~~ " Trần Nghệ Phong bị ma sát đến khó chịu cũng không kịp chờ đợi mà muốn tìm một động để chui vào, không ngừng đung đưa phân thân đập vào bụng dưới của Lâm Tiểu Sách.
Lâm Tiểu Sách nhìn phân thân của hai người đều dính trơn tề, chậm rãi tự mình nâng lên thân thể, ghé vào trên người của Trần Nghệ Phong, dùng ngón tay khẽ chấm một chút trơn tề tự đưa đến t*** h***t ở phía sau chưa từng được khai phá qua.
t*** h***t chặt chẽ ngăn cản sự xâm nhập của ngón tay, Lâm Tiểu Sách nhìn côn th*t đang đung đưa kịch liệt ở trước mặt mình, dứt khoát quyết tâm đưa vào một ngón tay đi vào "A! !" Thấp giọng kêu khóc nghe như t*** h***t bị ngón tay mạnh mẽ chen vào có bao nhiêu k*ch th*ch.
Lúc này phân thân của Trần Nghệ Phong như là đã biết vị trí của t*** h***t nên cũng nhẹ nhàng chen vào miệng huyệt. Thật vất vả mới thích ứng được với kích thước của ngón tay, thế nhưng lại mang tới một vật càng thô càng to hơn nữa, trên trán của Lâm Tiểu Sách đã bắt đầu lấm tấm mồ hôi.
Nhìn bộ dáng d*c v*ng khó nhịn của Trần Nghệ Phong, Tiểu Sách khẽ cắn môi, lấy ngón tay đang chôn ở trong t*** h***t ra, chậm rãi ngồi lên d*c v*ng đã ngẩng cao đầu của anh.
"A ~~~~~~ a ~~~~ oa ~~~ ân ~~ " Đỉnh côn th*t còn chưa tiến vào miệng huyệt, đã rước lấy tiếng th* d*c của Tiểu Sách. "Quá ~~ quá lớn ~~ cũng không thể coi là ~~ chuyện tốt nha ~~ " Hai tay chỉ có thể chống tại ngực của Trần Nghệ Phong thở phì phò. Mà phần eo dưới lại áp dụng tư thế treo lơ lửng khiến cho d*c v*ng chỉ dừng lại khẽ ma sát vào miệng huyệt.
Trần Nghệ Phong còn đang bất mãn vì loại luật động nhợt nhạt này, hai tay vô ý thức vươn ra nắm lấy eo nhỏ của Tiểu Sách, liền mãnh liệt đỉnh lên. "A!! Đau quá ~~ đi ra ngoài ~~ đau quá ~~ " Một lần lại một lần bị đ*m v** ch* s** nh*t Lâm Tiểu Sách đau đớn kêu lên. Há mồm cắn lên ngực của Trần Nghệ Phong, hiện lên vết máu nhàn nhạt, nhờ đó mà có hơi chút thức tỉnh Trần Nghệ Phong.
Mắt say lờ đờ mê man nhìn người con trai trên người "Tiểu Sách??? Ha hả, xem ra giấc mơ của mình thật chân thực!!" Không thể nào tin tưởng bản thân thật sự có thể l*m t*nh với Lâm Tiểu Sách Trần Nghệ Phong lại lâm vào giấc ngủ.
Ghé vào trên người anh Lâm Tiểu Sách ngay cả thở mạnh cũng không dám thở, nhìn thấy anh đã ngủ, mới dám nâng đầu lên. Nếu như để cho anh biết mình chuyện mình gian dâm anh là sự thật, phỏng chừng bọn họ ngay cả khả năng làm bằng hữu cũng đều không còn đi.
d*c v*ng dưới thân bởi vì thật lâu cũng không nhúc nhích lại có vẻ tràn đầy sức sống, từ từ ở chuyển động ở bên trong t*** h***t "A ~ chậm một chút ~~ không nên cử động ~~ nhanh như thế ~~ nha ~~ Phong ~~ chậm ~~ một chút ~~ " Đột nhiên bị côn th*t công kích ma sát vào huyệt bích sinh ra nhiệt lượng khiến cho phía trước của Tiểu Sách lại bắt đầu chảy ra dịch thể.
Cả người vô lực nằm úp sấp trên lồng ngực của Trần Nghệ Phong thuận theo côn th*t dưới thân trước sau chuyển động, d*c v*ng một vào một ra làm cho mị thịt của Tiểu Sách vừa bị mang ra đồng thời lại bị c*m v**, mà lúc này Tiểu Sách cũng chỉ có thể theo sát tốc độ luật động của Trần Nghệ Phong.
"Phong ~~ nhanh ~~ nữa ~~ nhanh lên một chút ~~ đúng ~~ chính là ~~ chỗ đó ~~ ân ~~ ha ~~ " Bị chạm vào điểm nhạy cảm Tiểu Sách bắt đầu chủ động cầu xin nam nhân đang dùng h* th*n tăng tốc trừu sáp. Mà Trần Nghệ Phong tuy rằng say đến bất tỉnh nhân sự, nhưng bằng bản năng nam nhân vẫn giúp anh sau khi tìm được điểm kia ở trong huyệt động liền bắt đầu dùng sức c*m v** đó "A ~~ thật là thoải mái ~~~ Phong ~~~ thoải mái ~~~ muốn chết ~~, đúng ~~ chính là chỗ đó ~~ quá sung sướng ~~ a ~~ ha ~~ "
Bị đâm đến tuyến tiền làm cho toàn bộ kh*** c*m của Tiểu Sách đều dồn ra phía trước, ngọc trụ vốn dĩ đã ngẩng đầu rất cao lại càng thêm run rẩy kịch liệt. "A ~~~ Phong ~~ bắn ~~ muốn bắn ~~ ~~ a ~~ " Tiểu Sách run rẩy nâng cao phân thân hướng về phía trước b*n r* ngoài.
Cảm giác bủn rủn sau khi bắn tính xong khiến cho Lâm Tiểu Sách chỉ có thể nằm ở trên người Trần Nghệ Phong tiếp nhận động tác chạy nước rút không biết mệt mỏi của anh, trong đầu thì đang suy nghĩ "Tiểu hoàng kim thực sự là không bình thường nha ~~ ngay cả lực kéo dài cũng đặc biệt thành thạo ~~ " Thân thể bị giam cầm chỉ có thể thuận theo d*c v*ng dưới thân mà cao thấp phập phồng. "A ~~ thật là thoải mái ~~ thoải mái quá ~~ "Trần Nghệ Phong đang đè nén cũng b*n r* dịch thể nồng đậm vào sâu trong t*** h***t.
t*** h***t nuốt vào toàn bộ t*nh d*ch, Lâm Tiểu Sách cũng không khỏi dán vào thân thể của Trần Nghệ Phong mà nhẹ nhàng lay động. Nhìn thấy Trần Nghệ Phong sắp tỉnh rượu, Lâm Tiểu Sách chịu đựng toàn thân đau nhức từ từ n*ng m*ng lên, khiến cho phân thân vẫn còn đang lớn như cũ trượt ra khỏi miệng huyệt. "A ~~ " kh*** c*m khi rút ra làm cho Tiểu Sách nhịn không được mà r*n r* thành tiếng.
Trần Nghệ Phong cảm giác được d*c v*ng của mình đang ly khai nơi ấm áp kia, thầm muốn dùng sức mở mắt ra nhìn người vừa mới mang đến kh*** c*m tột đỉnh cho mình đến cuối cùng là ai. Bất quá bởi vì tác dụng của cồn cho nên mí mắt chỉ có thể không nghe lời mà nhắm lại, do đó chỉ nhìn thấy được một tấm lưng trơn bóng lưng cùng với thắt lưng tinh tế ở hai bên còn đang ứ đọng vệt máu.