Bầu Trời Trong Xanh Của Paris

Chương 21.




Kể từ ngày đó tôi không còn là người Pháp ngẩng cao đầu kiêu ngạo nữa, chúng tôi là những kẻ hèn nhát tham sống sợ chết dưới nanh vuốt của người Đức.

Giá hàng hóa trở nên rất cao, người Đức đáng ghét gần như đã cướp đi tất cả tài nguyên trên đất Pháp để đáp ứng nhu cầu chiến tranh của họ.

Mà chúng tôi – chủ nhân thật sự của mảnh đất này lại chỉ có thể nuốt khoai tây nấu nát bét ngày này qua ngày khác. Thỉnh thoảng, tôi có thể lấp đầy bụng mình, nhưng hình như tôi mãi mãi không lấp đầy được linh hồn mình.

Bình luận không được tính để tăng cấp độ. Tài khoản không bình luận được là do: avatar nhạy cảm, spam link.
Mời bạn thảo luận, vui lòng không spam, share link kiếm tiền, thiếu lành mạnh,... để tránh bị khóa tài khoản
Xem thêm bình luận